Chúng tôi tin rằng những người làm thiện nguyện luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác mà không mong chờ sự đáp lại. Họ cống hiến bằng cả tấm lòng, với mong muốn góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Với chị Lê Thị Bích Hường – Phó Chủ tịch Cộng đồng Tình nguyện Việt Nam, điều đó đã trở thành một quan điểm sống. Chị luôn khẳng định sự cho đi không chỉ là không cần đền đáp, mà còn là không cần ai biết đến hay ghi nhận.
Khi đất nước cần, khi đồng bào gặp khó khăn, chị luôn là một trong những người đầu tiên hành động – dùng uy tín và tấm lòng để gắn kết những trái tim yêu thương. Dẫu vậy, chị chưa từng tìm kiếm danh vọng hay sự công nhận. Hành động của chị âm thầm mà sâu sắc, giản dị mà vĩ đại. Khi được hỏi về “thành tựu”, chị chỉ mỉm cười và nhẹ nhàng gọi đó là “những sẻ chia bé nhỏ không đáng để ca tụng”. Nhưng trong ánh mắt ấy, chúng tôi lại bắt gặp được cả một tấm lòng lớn của một người luôn đặt lợi ích cộng đồng lên trên bản thân.
Lúc chúng tôi nhắc về miền Trung, những ngày tháng về mùa bão lũ năm 2024 vẫn còn đó, chưa từng phai nhoà trong ký ức của chị. Đó là những ngày mưa gió tơi bời, những ngày thức trắng đêm sát cánh cùng những bếp cơm 0 đồng nơi tuyến đầu, mang theo cả tình thương và hy vọng đến với những mảnh đời đang kiệt quệ giữa dòng nước lũ. Và rồi đến tháng 7 vừa qua, khi khúc ruột miền Trung, đặc biệt là tỉnh Nghệ An, lại gồng mình chống chọi trong cơn lũ lịch sử, trái tim người phụ nữ ấy lại một lần nữa thổn thức. Không một phút đắn đo, không cần lời kêu gọi, chị lại lặng lẽ xách balo lên đường như thể đó là một điều tự nhiên, như thể đau thương của đồng bào cũng là nỗi đau trong tim chị.
Vượt hàng trăm cây số từ Bắc trở ra tới Nghệ An, chứng kiến những mái nhà chìm nghỉm trong dòng nước lũ đục ngầu, những ánh mắt thất thần của người dân, chị nghẹn ngào: “Tội dân lắm em ơi, thấy mấy bạn vào hỗ trợ quay cảnh dân không có gì mặc, không có gì ăn là chị không chịu được.”
Trong chuyến đi bão táp ấy, chị cùng các thành viên VNV không quản hiểm nguy, băng qua những con đường “thác ghềnh, núi lở” để tiếp cận các vùng bị cô lập. Họ không chỉ mang theo hàng cứu trợ, mà còn mang theo hơi ấm, hy vọng và niềm tin cho người dân nơi ấy.
Những đóng góp cụ thể từ chị càng cho thấy tấm lòng bền bỉ không ngơi nghỉ: cùng với mạnh thường quân Diệu Oanh, chị đã quyên góp 65 triệu đồng tiền mặt; cá nhân chị còn ủng hộ 3 tạ gạo, 20 thùng sữa, 200 gói mì chính cùng nhiều quần áo mới. Không dừng lại ở đó, chị còn tự mình tìm kiếm phương tiện cứu hộ gồm 1 xe cứu thương, 1 xe tải 3,5 tấn và 1 xe tải 7 tấn – tất cả đều kịp thời băng lũ, chuyển hàng cứu trợ vào sâu trong tâm lụt.
Nhưng làm sao vài dòng chữ có thể kể hết những đêm trắng không ngủ, những lần băng rừng vượt lũ, những nỗi lo chồng chất cùng biết bao hiểm nguy rình rập trên hành trình thiện nguyện? Để vững vàng đi qua tất cả, không chỉ cần lòng dũng cảm, mà còn cần một trái tim đủ lớn để cảm được nỗi đau của người khác, một ý chí đủ mạnh để hành động không do dự, và một tình yêu con người trọn vẹn, không điều kiện.
Thay mặt Cộng Đồng Tình Nguyện Việt Nam, chúng tôi xin cúi đầu cảm phục và gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến Phó Chủ tịch Lê Thị Bích Hường – bông hoa lặng lẽ tỏa hương thơm cho đời. Chị không chỉ là điểm tựa vững vàng cho hành trình 8 năm qua của VNV, mà còn là nguồn cảm hứng lan tỏa tinh thần sống đẹp, sống vì cộng đồng đến thế hệ trẻ Việt Nam nói chung và các thành viên VNV nói riêng. Kính chúc chị luôn mạnh khỏe, để trái tim đầy nhiệt huyết ấy tiếp tục nở hoa trên mọi chặng đường sẻ chia phía trước.
Và chúng tôi cũng xin nghiêng mình biết ơn tất cả những tấm lòng vàng – những người con của dải đất hình chữ S vẫn lặng lẽ cống hiến cho đời mà không cần ánh hào quang. Mong rằng, ngọn lửa thiện nguyện trong mỗi chúng ta sẽ không bao giờ tắt, để Việt Nam mãi là quê hương của lòng nhân ái, nơi yêu thương luôn được sẻ chia và lan rộng.
Xin trân trọng cảm ơn!
Nguyễn Thanh Bình